Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013

ĐÊM MỤC



đêm rùn mình
lất phất cánh ve xé cơn mưa đầu hạ
trở giọt mồ hôi bốc khói trên tiếng thở dài cõng nỗi buồn đêm mục
tôi hốt hoảng ngó tán Phượng bên hè đỏ lửa đêm nay đêm này lả tả
rơi

đêm mục
tôi trùm kín nụ cười trong bờ môi
... cắn chặt
thấy lòng mình trống tênh
thèm một tiếng thở dài bên cạnh
cô độc phủ lên vai tiếng mớ sảng mỗi đêm rỉ mồ hôi trí nhớ
cơn mơ chợt hoá thành chiếc nôi ảo tưởng
đòng đưa qua kí ức con người
đòng đưa qua hiện tại
và biết đâu tương lai những chiếc nôi lại đòng đưa không ngớt

đêm mục
những con người như tôi đánh thức niềm tin bằng cơn co giật
chứng kinh phong không thực
vực mình qua vũng buồn
vực mình qua kẽ răng đay nghiến
vực mình qua thiếng thét

tôi sực nhớ cây Phượng bên hè
mỗi mùa về lại bùng lên lửa đỏ rồi rơi bầm như máu
tôi rơi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét