Thời gian neo một xót xa
còng lưng con bão đã qua nửa đời
Thời gian neo lại bóng người
xa vời vợi nhớ, gần bời bợi đau
thời gian neo lại vết sầu
nén đau thảng thốt gọi nhau một lần
Thời gian neo vết lửa trần
cháy xanh cùng kiệt để mầm phôi thai
Thời gian neo vết khôi hài
từ xa hun hút gọi hoài niệm lên
Thời gian vấp víu tay mềm
níu, buông, nắm, với... một miền phù dung
Thời gian loang bụi mịt mùng
phũ phàng vùi trí nhớ cùng tháng năm
Thời gian êm lót vạt nằm
nghe chênh chao mỗi thăng trầm đã qua
Thời gian trước mắt mù xa
con sông rẽ nhánh bao la sóng vờn
thời gian tím ngắt linh hồn
bàn tay cô quạnh níu khôn được mùa
Thời gian trắng tựa giọt mưa
rõ bao nhiêu giọt bằng thừa bấy nhiêu
Níu gì nữa một tiếng yêu
thời gian neo một con diều không dây
Thời gian trầy trật níu ngày
tư ghì một nỗi đã đầy vô vi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét