có những nụ hoa đã héo quắt trên cành
vài chiếc lá còn chút dịp lục mỏng manh
vẫn bám víu trên cành khô không muốn thôi sự sống
như em đã một lần nghiêng theo bóng
cố tìm một bờ vai dựa dẫm
khi đôi chnâ không còn thuộc về mình
như một ngày anh không có bình minh
hạnh phúc vỡ trong lòng bàn tay khi vô tình anh buông lỏng
dù đang đêm anh không còn thấy bóng
vắt hơi ấm kiệt cùng mỏng mảnh đến ôm em
có những nỗi đau không muốn gọi thành tên
vì bao dung có khi thành vết cứa
cây vắt máu chảy ròng ròng nhóm lửa
hàn vết thương nhưng sẹo mãi chưa lành
cũng như em bên cuộc sống của anh
dù phải hứa trăm ngàn lời đã hứa
-hãy cố quên; nhưng vết sẹo không lành
xa nhau ư? ta sẽ như cành
cô độc chết khi lá không trở lại
đổ vào đất đôi bàn chân hoang hoải
gục xuống đời vục mặt tiếng nỉ non
anh không muốn tình ta là một khúc phim buồn!
02.05.12
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét