Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2013

CÓ PHẢI ANH KHÔNG MUỐN GIỮ BIỂN ĐÂU?

Có phải anh không muốn giữ biển đâu?
lòng biển đầy dầu - vàng đen lóng lánh
sáng long lanh cặp mắt thú - con người!
những giàn khoan chọc trời cắm vòi sâu vào biển
hút cạn những giàu sang biển tích tụ bao đời.
Và con người; hút cạn nhau máu huyết
cạn mồ hôi lăn trên những môi cười.

Biển không lời;
không oán than,
không giận dỗi,
không nông nỗi,
không hận thù...
biển bao dung trăm nỗi!

Nhưng một ngày anh trông thấy biển đau,
sóng thét bài hoang ca vỗ ầm lên bán đảo
những bọt sóng cứ như là máu,
là mồ hôi của biển, của trời.

Đó là ngày anh về với biển khơi
muốn nhặt vỏ ốc tặng em làm quà biển
nhưng anh sợ vào một sớm; đột nhiên...
em đưa tai ghé vào vỏ ốc
sẽ nghe được lời đau của biển
và buồn như anh hôm nay đứng bên gành.

Chân chạm biển; biển vẫn xanh
nhưng anh thấy mong manh bàn chân anh bấm biển
sóng liếm chân - cát chạy
anh thấy bước mình mỗi bước một chênh chao.

Biển níu chân anh, biển gọi hồn anh
có biết bao người đã ném tro mình vào biển
em ơi em! một ngày mai anh chết
hãy để xác thân anh ở bên biển đời đời!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét