Thứ Bảy, 15 tháng 10, 2011

Viết Cho Người Tình Xưa




BÀI CA KHÔNG BAO GIỜ DỨT


Chiều muộn

kí túc xá tồng ngồng nỗi buồn máu tứa

mười đầu ngón tay buốt ngọn bút chì trên bức tường xám ngắt

hoen gỉ thời gian

rã rời năm tháng

em khuất bóng tôi trú đời giấc mơ đêm khôn cùng


buốt


- có nỗi kinh hoàng nào hơn những nỗi đau mình chưa bao giờ rõ mặt

quá khứ phủi trần ủ rêu Tô Thị

tương lai

em

về đâu?!!



ngọn đèn leo loét không đủ vạch trần bóng tối

bờ vai em run; anh thấy rõ ràng trên bức tường tương lai là dục vọng

lã chã nước mắt găm vào nước mắt

nỗi đau găm vào nỗi đau

cơn ngủ găm vào nỗi sợ

tương lai găm vào quá khứ

và em găm vào trí nhớ

mòn vẹt ngày tháng yêu nhau



anh vẽ hình em lên bức tường nhàu

phòng trọ đơn sơ bốn mét vuông trống hoác

-chẳng còn nơi nào lành lặn trong tim để anh vẽ em thêm một lần nữa

một lần máu tứa



máu có còn trong tim em không

nước mắt có còn trên mi em không

nụ cười có còn trên môi em không

và anh có còn nơi ấy không

để ngắm

để ôm

để hân hoan

và thê thiết

ngoài nỗi đau đang tô màu viễn cảnh

anh chẳng còn gì ngoài cái bóng của em

và lọn tóc xoắn vào anh nỗi nhớ


em ngay đây mà chừng như xa lạ

mòn vẹt tình yêu ta cọ vào nhau như ngòi bút đêm nay anh lẫy bẫy trên môi em là phẫn
uất là yêu thương là nỗi nhớ là dài ngày trốn chạy là rộng đời buồn thiu

-vệt sáng không đủ soi cho một bóng đêm dày

làm sao anh cách nghĩa cho em hiểu tình yêu và dục vọng khi chính em là tình yêu là dục vọng

làm sao để biện chứng cho tình yêu của anh khi em đã là người khác

trăm ngàn lí do

trăm ngàn nông nỗi

trăm ngàn u tối

ánh sáng bò qua vai rồi lặng ngắt trong tim thành vết bầm muôn thuở

vết bầm đen trong tim nhân loại tỉ tỉ kiếp phù sinh

và anh trân mình trong đêm tối

cọ nỗi buồn em vào vết cứa

để nghe đời tắt ngấm

để nghe lòng bình yên

mênh mông và thăm thẳm



ai có thể khuyên anh hồn nhiên trên số phận

bàn tay bẻ cong bầu trời

bàn tay thắp lửa

bàn tay trăm ngàn lần máu tứa không sờn

sao bàn tay ta không thể bế bồng nhau qua triền biển cạn



đừng đỗ lỗi cho trời

vì con người luôn tựa lưng vào sóng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét