Thứ Ba, 13 tháng 12, 2011

ĐỒNG TRINH

( thương em ngày tuyệt vọng!)



quá khứ của em anh đã thuộc làu em cần chi phải giấu

mặc cảm chi em mảnh hồng trinh tiết

lầm lỡ;

con người ai không lầm lỡ

nông nỗi là chiếc cầu bắc qua con dốc trưởng thành

nghĩa lý gì mảnh silicon nhầy nhụa với giá bảy trăm ngàn che cả thời con gái

định kiến nào vượt qua được thể xác con người

ta đã cười

kinh tởm thế gian toàn chắp vá

khinh bỉ đời giả dối


Nghĩa lý gì hỡi em

đồng trinh và thất tiết

chỉ là mảnh vá đáng giá trăm ngàn đồng thì cần gì trăn trở


trái tim yêu làm gì có màng trinh

ta gặp nhau trong duyên phận chúng mình

nhục nhằn thử thách đã vượt qua đâu mang từ trinh tiết

đức hạnh là ở nới tim

tình yêu là bao dung trăm nỗi



Thành thật mà nói

chỉ là mới và cũ

- tình cũ hương càng nồng!



Anh không trách quá khứ em nông nỗi

anh nào cần giả dối khi trái đất này lở lói đầy dòi bọ tang hoang

ổ rệp tâm hồn - những con quỷ hút máu lai căng lục dục

hãy bước về tương lai bằng đôi chân trường túc

nhìn về tương lai bằng phần nguyên trinh còn lại


tiếc chi em một thời con gái

hận chi em phút nông nỗi vùi đời


Ta;

con người

yêu nhau từ chân thật!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét