Thứ Ba, 16 tháng 7, 2013

Vladimir Ilyich Lenin và Em




Như loài cá hồi quẫy đuôi ngược về biển thẳm
lũ chim trời đủ sắc chập chờn trên những cân trời riêng
và;
tôi thèm gọi tên em!

Từng dòng thời gian mọc ngoài dự báo
tôi là đấng tiên tri mà nhân loại sẽ quên tên
(sự nhắc nhở không cần thiết!)
tôi gửi tặng cho con người sốt xáo bao nhiêu là báu vật của tương lai
có em làm chứng cho cuộc hiến tế âm thầm
con đường mọc hằng hà cửa sổ và cao su
sương khuya và cơn mưa làm nên cuộc tình duyên phiền muộn
em đếm hộ tôi những ánh đèn khuất mắt, những con người khuất mặt trong hội hoa đăng và tiếng kêu giữa thế giới khác
trầm trầm hồi trống khoảnh khắc
giọng đất lâm li rớt rụng câu xề

Tôi bủa năm ngón tay làm phép thánh
nhất quyết em kiên trì xiển dương điều tán tụng
mùa băng hoại chảy trôi về vô tận
nụ hôn tôi môi đắng phía luân hồi

Em;
em như thể...
em chưa từng...
Tôi;
mấy bận...
ngất ngưởng tầm mắt xa

Tôi nắm chặt lửa thời sơ khai em thất lạc
vẫn giữ điều chưa từng hứa
cho nhau

Rừng nến sáng trên rừng sao bất tận
sao sanh duyên úp mặt vào đêm
đêm em riêng
và;
và đêm tôi nguyện khấn
mầm mống xanh tươi mãn khai trăm hướng
những nụ đời nở rộ khôn nguôi

bầm bầm màu rượu khẳm lướt mắt cánh chim côi
ở một lần táng tận

quen biết một sớm nghe trễ tràng hơi thở đã mất hạn
bắn ngẩn ngơ vào trái tim đời
và;
em gọi tên tôi!

Treo bụm thời gian trên không gian vô lượng
tôi treo đời tôi vào em
đánh dấu một thời đại sau tiền kiếp
cho chuyến thổ mộ được kéo băng băng
cho loài ngưa bạc đầu yên vàng khoá ngọc
một chuyến
hư vô
hư vô

Trầm tỉnh mấy cơn say
định hình thời mặc định
vực lại mênh mông trong những ly đắng bằng hơi rượu sục sôi trong triền nộ thiên
tôi xếp hai bàn chân ngửa
nói với em về chỗ căn duyên
tiếng vỗ trùng khơi tận tuỵ
rớt rơi nửa chữ sâu xa
sao rụng như một lần tôi muốn rụng
chờ nghe em hát Cổ Bồn Ca

Tôi tự hoạ chân dung mình trên tờ tời gian miết biệt
râu mắt mũi sâu vần trán thiên thâu với những dòng sông khô nẻ
hơi thở nào trong ta như dậy sóng bể sông
và;
em lần vạt tóc dài trải hết đời tôi

Trong khoảnh khắc chiêm nghiệm của ánh mặt trời ngủ quên
tôi vẫy gọi tên em
( lần này thật lớn và thật lớn!)
VILLAGES_ TÔI YÊU EM!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét