Thứ Bảy, 5 tháng 11, 2011

ĐÃ...

đã thấy nắng nhạt nhoà trên phím nhớ
dây tơ buông thòng lọng thõng vào nhau
ta u mê trong vũng thương đau
đã khánh kiệt ngày yêu mùa dĩ vãng
muốn buông lơi mà con tim phản kháng
tìm đâu ra lối thoát để tin nhau
bởi vũng đời là chốn thương đau
mà tình ái là vòng dây oan nghiệt
ta thao thiết gọi hoàng hôn tiễn biệt
sao tơ lòng vướn vít mãi không thôi

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét