Thứ Tư, 25 tháng 1, 2012

BỨC TRANH VỠ

anh cố vẽ ra bức tranh tươi sáng cho tình ta

cuối cùng

bức tranh ấy

màu sắc ấy

găm vào nhau loè loẹt

từng đốm màu

vỡ ra

vỡ ra

lem nhem trộn vào nhau thành từng vệt từng vệt đen đúa và nhàu nhĩ

sự nhàm chán bắt đầu cơn tuyệt vọng khổng lồ



tiếc giọt mồ hôi anh không vứt bỏ ngày khốn khó

hy vọng nuôi nhau từng mảng màu đem nhẻm như trời đêm gói những vì sao



từng vệt màu nhảy múa

hỗn loạn

giá vẽ tồng ngồng gánh vác giấc mơ tôi

không ngớt

hoang hoải con đường bước ra từ bóng tối

tôi đi

hy vọng rủ rê tôi trốn tìm

một cơn đùa quái di gieo mầm tư tưởng lai căng

ta

đã sống

rớt lại

hoang hoải ước mơ



ta đi

chân liêu xiêu bống đổ

vực thẳm chênh chao bao nhiêu lần ngã trơ đá cuội

máu và nước mắt pha màu cho anh vẽ con tim mình một ngày vắng bóng em



thời gian nhiễu giọt mồ hôi đông rét vô lường




trái tim

người hoạ sĩ vẽ lên bức mành thời đại

pha màu theo cơ số

trình bày trên photoshop

không tì vết

như tôi đã vẽ tình yêu bằng nước mắt

vết hoen của máu bầm lại lem nhem góc nhọn góc tù



em

tan biến

mục ruỗng

thiu thối

giá vẽ rơi

ta

chơi vơi

gánh gồng ngày thương em vô tận



ta vẽ cuộc đời mình

sáng

tối

những gam màu toát mồ hôi

và tôi

và em

và chúng ta

lệch xệch theo từng ngòi cọ loe đầu nhung nhớ

tan

bức voan màu quên lãng

lem nhem kí ức


thôi

không buồn em nữa

ta

chẳng cần đánh bóng đời mình cho những điều giả dối

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét