đời em là đoá hoa thơm
cây xanh trổ lá, vườn ươm trổ mầm
đời ta năm tháng lạnh căm
sướng, vui, khổ, hận... âm thầm qua đi
đời em là một chuyến đi
xe lăn mỏi bánh vẫn ghì nguyên sơ
đời ta là một câu thơ
đổi bao vần điệu vẫn trơ nỗi buồn
Ấy;
đời từ những ngày đơn
ghép trăm năm lại dài hơn một ngày
ủ buồn chén rượu đắng cay
tìm vui vào một bàn tay nắm hờ
chưa già đã cỗi niềm mơ
chân đi hoang hoải giữa bờ yêu đương
đời là một chuỗi vô lường
từ khi em đến giữa vườn thơ ta
mầm xanh rỏ giọt ngọc ngà
đất nâu hoá bụm phù sa nuôi đời
từ khi em đến lòng tôi
ngàn tia nắng rọi loá ngời lòng đau
bậm chân bấu sóng bạc đầu
kiểng chân với lấy trời sao một bầy
em về ru mắt anh say
thấy lòng mềm lạ từ ngày có em!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét