gặm hờn một tháng mười xưa
nghe như nông nỗi mới vừa hôm qua
đêm về trên đọt xanh ma
tàn đêm thắp đóm lửa ma trêu người
căng mê ném một trận cười
cung mình giữ một chút người trong ta
tàn đêm héo đọt xanh ma
hình như ta đã đi qua tháng mười
hình như ta đã rong chơi
bên nông nỗi
một phận người
riêng em
dằm đau cắm trổ con tim
lệ cay rớt ngụm rựơu
điên;
tháng mười!
đêm dày tuột trái tim rơi
rổn ra rổn rảng;
tháng mười xanh ma...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét