Thứ Hai, 6 tháng 5, 2013

BĂM NÁT PHỐ HỒNG



Anh gọi trở trăn về ru lại mấy vầng thơ
Đứa bé ngày hôm qua là anh ngày hôm nay rách rưới
Rươm rướm máu bàn chân băm nát phố hồng
Chai cứng đôi bàn tay đếm đong bụi bặm
Má phố xanh; đời anh chật chội...

Em ơi!
Da có thể cứng
Mắt có thể khô
Tim có khô, có cứng?

Đứa bé ngày hôm qua là anh ngày hôm nay bụi bặm
Áo toạc vai gầy răng vàng cằm móm
Đôi mắt không sợ ướt
Ném về phía xa xa

Ngày hôm qua
Ngày hôm qua lững thững bước về nhà
Chật chội căn phòng văn bé tẻo teo trang thơ tình lén lút
Ngoằn ngoèo con chữ nôi đong đưa giấc mơ chưa tròn
Ngồi nhàu nặn

Đứa bé nghịch đất nặn tò he
Xoay vòng!
Xoay vòng!
Đến khi nhìn lại hình thù quái dị mình đã tạo nên;
Oà khóc

Em bé oà khóc gọi mẹ
Anh
Oà khóc gọi trời
Thắt thẻo
Em ơi!

Đứa bé ngày hôm qua là anh ngày hôm nay băm hồng má phố
Rát ngọt bàn chân bao nhiêu lần phồng
rồi chai
rồi tứa máu
Đi
Chạy

Trườn
Lăn...
Chưa đủ!
Nhặt nhạnh hoài vẫn thấy trống không!

Em ơi!
Ngày hôm qua đứa bé mồ côi ngồi lê trước hàng ba một căn nhà không mái hiên che
co ro trong xó xỉnh
Những con chó còng đuôi xua đuổi
Đêm nay
em ngủ thớt thịt
Đêm nay
em ngủ ngoài bãi tha ma
Ước có một mái nhà
dù lành
dù rách...

Đứa bé ngày hôm qua là anh ngày hôm nay mỏi mệt
Căn phòng bốn mét vuông bộn bề trang thơ cũ
Ngọt đắng gửi về dằm mắt nọ đốt mắt kia
Không ngớt!
Đôi lúc muốn quay lưng chạy trốn
Ước
Vòng bánh xe quay trờ lại
Anh
Quay trở lại!
Quay trở lại làm một em bé được ru ẵm à ơi
Mai kia mốt nọ lớn lên sẽ chọn đường êm mà bước
Bàn chân sẽ không chai
Mảnh áo vai không toạc
Gấu quần không rách bươm dưới gót giày
Như bao đứa trẻ đẻ bọc hai mươi tuổi chưa biết đi chưa biết chạy
Ngồi một chỗ gọi: "mẹ ơi!"

Em ơi!
Đứa bé ngày hôm qua là-anh-ngày-hôm-nay-băm-nhừ-má-phố
Má phố xanh vẫy bàn chân anh đứng lại
Không!
Anh không đứng lại!
vì phải băm phố này xới phố kia lật tung phố nọ
Tìm cuống rốn cuộc đời
Cắt
Xẻo
Gọt
Cạo
Chùi
Quẳng vào đời
Nhẵn bóng!

Giọt đời ngọt
Giọt em hồng
Giọt tôi_ Xin mênh mông!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét