chiều nay ngược về kỉ nệm
con đường trãi dấu buồn tênh
bụi thời gian mờ mịt lối
tôi về ngồi bệt trước thềm
hoa niên chơi trò cút bắt
mộng mơ trôi giữa lãng quên
soi gương; ngượng ngùng...râu mọc
còng lưng dấu hỏi rũ mềm
tôi thôi giả vờ ngây dại
lật bàn tay đếm tháng năm
kỉ niệm phai như làn khói
chiều nay chợt nhớ âm thấm!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét